vụng trộm quản lý địt nhân viên đáng đồng tiền, một chút, nhưng nàng đã vô vọng, khả năng còn có mấy phút sinh cơ, tôi nói ra lời này còn có ý nghĩa gì bây giờ. “Ừm… em… biết… mình… nhanh… không được… không, không thể… một lần nữa… lần nữa… nhìn thấy anh… em rất vui…” Phượng Quân dùng chút sức lực cuối cùng để nặn ra một nụ cười. “Ừm, anh cũng thật không ngờ lại gặp em ở đây… tại sao chỉ có một mình em? Gia đình em đâu?” Tôi nhìn thấy bộ dáng Phượng Quân, mỗi ngày anh trai chịch thư ký để kiếm tiền không khỏi hỏi. “Tình huống của bệnh nhân này tôi hiểu rõ, nhà nàng là phú thương nổi